Vittorio Emanuele Orlando
Vittorio Emanuele Orlando | |
---|---|
Thủ tướng thứ 23 của Ý | |
Nhiệm kỳ 30 tháng 10 năm 1917 – 23 tháng 6 năm 1919 | |
Vua | Vittorio Emanuele III |
Tiền nhiệm | Paolo Boselli |
Kế nhiệm | Francesco Saverio Nitti |
Bộ trưởng Nội vụ | |
Nhiệm kỳ 18 tháng 6 năm 1916 – 23 tháng 6 năm 1919 | |
Thủ tướng | Paolo Boselli Bản thân |
Tiền nhiệm | Antonio Salandra |
Kế nhiệm | Francesco Saverio Nitti |
Hạ Nghị sĩ | |
Nhiệm kỳ 5 tháng 4 năm 1897 – 21 tháng 1 năm 1929 | |
Khu bầu cử | Partinico |
Chủ tịch Hạ viện | |
Nhiệm kỳ 15 tháng 7 năm 1944 – 25 tháng 6 năm 1946 | |
Vua | Vittorio Emanuele III, Umberto II |
Tiền nhiệm | Dino Grandi |
Kế nhiệm | Giuseppe Saragat |
Nhiệm kỳ 1 tháng 12 năm 1919 – 25 tháng 6 năm 1920 | |
Vua | Vittorio Emanuele III |
Tiền nhiệm | Giuseppe Marcora |
Kế nhiệm | Enrico De Nicola |
Thành viên Hội đồng Lập hiến | |
Nhiệm kỳ 25 tháng 6 năm 1946 – 31 tháng 1 năm 1948 | |
Thượng Nghị sĩ suốt đời | |
Nhiệm kỳ 8 tháng 5 năm 1948 – 1 tháng 12 năm 1952 | |
Thông tin cá nhân | |
Sinh | 19 tháng 5 năm 1860 Palermo, Sicily, Vương quốc Hai Sicilia |
Mất | 1 tháng 12 năm 1952 (92 tuổi) Rome, Lazio, Ý |
Đảng chính trị | Historical Left (1897–1913) Liên minh Tự do (1913–1919) Đảng Tự do Dân chủ (1919–1926) Đảng Tự do (1926–1952) |
Alma mater | Đaị học Palermo |
Chuyên nghiệp | Luật gia, Giáo viên, Chính trị gia |
Vittorio Emanuele Orlando (19 tháng 5 năm 1860 – 1 tháng 12 năm 1952) là chính khách người Ý, được biết đến vì là đại diện nước Ý trong Hội nghị Hoà bình Paris với Bộ trưởng Ngoại giao Sidney Sonnino. Ông còn được biết đến như "Vị Thủ tướng của Chiến thắng" trong việc đánh bại Phe Liên minh Trung tâm cùng với Phe Hiệp ước trong Thế chiến thứ nhất.[1] Ông từng là thành viên và chủ tịch Hội đồng Lập hiến thay đổi hình thức chính phủ Ý thành Cộng hoà. Ngoài vai trò chính trị nổi bật của mình, Orlando còn nổi tiếng với các tác phẩm của ông, hơn một trăm tác phẩm, về các vấn đề pháp lý và tư pháp; Orlando là giáo sư luật.[2]
- La riforma elettorale, 1883